First topic message reminder :
Được 1000 năm thì sao…liệu trong suốt 1000 năm đó chỉ yêu duy nhất một người ? Chẳng ai làm được cả…mọi người chỉ lừa dối nhau mà thôi…
Thế giới này là một sai lầm của tạo hóa…
Tình yêu chỉ là hỗn hợp của sự tất yếu…
Tình yêu chỉ là thứ tình cảm bất đắc dĩ…
Nó chỉ tồn tại ở một thời điểm nhất định…
Trên đời này chẳng ai yêu ai vô điều kiện…
Cũng chẳng ai yêu ai mãi mãi…
Mọi người chỉ biết lí tưởng hóa mọi thứ…
Để tất cả đều là giả dối…
Để trên đời này chẳng có gì là chân thật nữa…
Nếu nói sẽ yêu nhau mãi mãi…thì đó là nói dối…
Nếu nói sẽ làm tất cả khi yêu một người…thì cũng là nói dối…
Tất cả đều là dối trá…trên đời này chẳng ai yêu ai…ai cũng là những kẻ cô đơn…chẳng ai cần ai cả…mọi người đều yêu bản thân mình hơn…chẳng ai là đáng tin…
“Vĩnh cửu” là một khái niệm không hề tồn tại…
Chẳng hề tồn tại…
Bất cứ thứ gì trên đời này đều có thời điểm bắt đầu và nơi để kết thúc…
Dù có muốn tin hay không…thì nó đã như vậy rồi…
Buồn cười cho những kẻ đang yêu…
Buồn cười cho những kẻ đang khóc vì yêu…
Buồn cười cho bản thân mình…
Không phải là chưa bao giờ khóc…
Đã khóc rồi, khóc rất nhiều, nhưng chẳng thấy đau…
Bây giờ có đau cũng chỉ biết cười thôi…cười với mọi người như đã từng…cười cho hả hê trước khi gục ngã…cười thật nhiều vì một ngày nào đó sẽ không còn cười được nữa…
Giả tạo à…giả tạo thì sao…trên đời này làm gì có cái gì là thật…chẳng có cái gì là thật !
Con người với con người…lừa dối nhau…phản bội nhau…chà đạp nhau…
Chẳng có ai là chân thật…chẳng có ai nữa…
Nói yêu nhau cho nhiều vào…hứa hẹn cho nhiều vào…nhưng cuối cùng ai cũng yêu bản thân mình hơn…ai cũng bảo vệ chính mình…ai cũng là kẻ ích kỷ…
Hứa rồi thì sao…ai dám chắc lời hứa sẽ yêu chúng ta đến hết đời của một kẻ nào đó không phải là nói dối…? Rồi đến một lúc nào đó nói rằng “Anh/em xin lỗi vì không thể giữ được lời hứa”…
Xin lỗi là xong…xong rồi thì có thể hả hê mà quay lưng đi…
Mặc kệ ai đó ở lại…mặc kệ ai đó khóc lóc, gào thét…mặc kệ ai đó tổn thương…
Con người mà…kẻ nào ngu ngốc thì phải chịu thôi…đừng bao giờ mong chờ người ta sẽ vì tình người mà thương yêu, mà hy sinh cho mình…đừng bao giờ tin tưởng bất cứ điều gì…!!!
Đôi khi người ta luôn tin rằng bản thân mình sẽ khác, sẽ không bao giờ phản bội người mình yêu…
Nhưng rồi đến một ngày nào đó bỗng nhận ra mình chính là kẻ như vậy…
Mình là kẻ giả dối…cả cuộc đời mình đi qua để lại đau thương cho biết bao nhiêu người…
Nhưng rồi sẽ làm gì đây ? Chẳng ai quay lại nơi đã bỏ rơi chúng ta…cũng chẳng ai ở mãi một nơi để chờ đợi chúng ta trở về…con người là vậy…nhẫn tâm nhất mà cũng đáng thương nhất…
Cảm xúc được tạo ra trên đời này để làm gì chứ ?
Để gắn kết mọi người lại hay để con người ta căm hận lẫn nhau !?
Cả một cuộc đời yêu thương, con người ta đã nhận được gì !?
Những kẻ yêu thương nhiều nhất, rồi sẽ trở thành những kẻ đáng thương nhất…
Giấc mơ đẹp bao nhiêu thì cũng chỉ là giấc mơ…
Tình yêu sâu đậm bao nhiêu thì cũng có lúc kết thúc…
Hôm qua đã là quá khứ của ngày hôm nay…
Ngày hôm nay rồi sẽ lại là quá khứ của ngày mai…
Tình đã hết như người đã chết…
Hoài niệm về nó giống như đang tự thương hại cho bản thân mình…
Tiếc nuối làm gì…ai mà chẳng tiếc nuối…ai mà chẳng đau đớn…
Nhưng những giọt nước mắt lăn dài trên má rồi cũng có lúc phải khô…
Những vết thương sâu nặng bao nhiêu rồi cũng lành…
Và rồi người ta sẽ yêu một ai khác như đã từng yêu…
Một cái vòng luẩn quẩn…con người ta cứ hoang tưởng rằng tình yêu của mình sẽ sâu đậm đến mức không thể dứt ra được…nỗi đau của mình là nỗi đau nặng nề nhất…mình là kẻ đáng thương nhất…
Buồn cười làm sao…!
Một người yêu ai đó đến hết cuộc đời không có nghĩa là sẽ yêu người đó mãi mãi…
“Mãi mãi” là cái gì, có ai biết không !?
Không phải là một khoảng thời gian nhất định, nó là một sự vô tận…
Một khái niệm giả dối…
Chẳng hề tồn tại…chẳng có cái gì là mãi mãi…
Đừng nói là mãi mãi…nếu con người sống
Cảm xúc là một sai lầm của con người…
Niềm tin cũng là một sai lầm…là cách tự xác ngu xuẩn nhất…
…
Tôi không bi quan, tôi đang nói sự thật…
Tôi sinh ra là một con người lạc quan, tràn đầy hy vọng…
Tôi cũng yêu thương…cũng tin tưởng…cũng có những giấc mơ đẹp…
Nhưng giờ thì hết rồi…
Tôi vẫn còn yêu thương…nhưng niềm hy vọng thì hết rồi
Một sớm thức giấc
Vô ý đáh rơi niềm vui
Quay gót tìm..tìm hoài..chẳg thấy.
Một ság lạk trờy
Vô ý để nỗy buồn vây lấy
vùg vẫy nhưg kô ra nổy
Một tốy kia
Vô ý để lạc mất hạh fúc
Dáo dác tìm, tìm mãi, chẳg thấy đâu
Một giọt nước mắt rơi
Vô ý lấy đi cả nụ cười còn vươg lại
Một ngày dài.
Vô ý để đời và ng` kuốn mỳk đy
Một cơn mơ
Vô ý để lòg ng` đổ mưa
Vô ý ư..kô fải vô ý đâu..
Một con nắg vô ý...
Một nụ cười
Vô ý làm lòg ng` đau..
Một giọg nói dịu dàg
Vô ý thàh lưỡi dao sắc
Giá như quá khứ hok fải là hum wa..giá như hok kòn fải cảm nhận nhữg giọt nc mắt đag rơy... chợt nhận ra mỳk đag lạc lõg giữa cuộc sốg của chýk mỳk..ngộ nhận ra mỳk hok kòn ai...
Càg cố chờ đợi 1 niềm vui nho nhỏ..1 hy vọg
Để nhận ra chỉ kòn lại chýk mỳk mà thôy..
Bởi vỳ đôy khy mỳk sốg hok thật vs chýk mỳk
..và vỳ có fải hạh fúc có luôn đến như chúg ta mog đợi ..?!
..trog màu đen bóg tốy của riêg mỳk..và như hok kòn lại 1 chút ánh ság lẻ loy của tỳk êuz..
Chắc có lẽ t/gian sẽ xoá nhoà nỗy buồn..& mog ướk 1 niềm vui nho nhỏ ở tươg lai ...
[Chờ đợi] có là vô vọg...???